Trang

Thứ Ba, 31 tháng 12, 2013

Một hình vẽ trên tay

   Hồi cuối tháng 11 mình đi dự "Hội chờ Ồ de" ở bãi đá ven sông Hồng, ngay gần vườn đào đường Âu Cơ ấy. Đưa cả em Mèo đi cùng, ăn uống vui đùa đã ra trò. Trong số mấy trò vui lúc đó có vụ này, vẽ henna

        

 Ờ thì vẽ cho vui. Ban đầu khi biết có quầy henna thì đã nghĩ, mình sẽ chọn một cái hình gì trào phúng một tí, mèo méo xẹo hoặc "Makeno" chẳng hạn. Nhưng khi đến nơi, nhìn thấy những mực vẽ, những bút lông và cả gương mặt bạn họa sĩ thì mọi dự tính lật đổ cái nhào. Có lẽ, thử cho bản thân một hình vẽ to và dì dị trong một thời gian cũng không tồi. Và thế là, tèn ten :)). "Họa phẩm" này có thể coi là một hình xăm (to) nhưng chỉ tồn tại trong độ chục ngày. "Mắt đêm" là tên tự chế mình đặt cho nó. Và quả thật, nó đã mở mắt cho mình không ít.

    Ban đầu lúc mới vẽ xong thì cảm thấy ngại vô cùng, làm gì cũng kéo kéo cái tay áo ra che bớt đi cho đỡ bị nhìn thấy. Giống như vừa cắt một cái đầu mới vậy đó, cứ sùm sụp mũ lên cho khỏi bị đánh giá. Kiểu nghĩ, "Ồi mày bốc đồng thật đấy Mèo Già ạ. Tự dưng tốn tiền vẽ cả một cái hình to tổ chảng rõ hoành mà rồi lại chả dám show ra. Vậy khác nào phủ định chính quyết định của bản thân". Cơ mà cái suy nghĩ ấy chỉ tồn tại trong vỏn vẹn 1 ngày. Bởi chỉ trong 1 ngày ấy, mình nhận ra có giấu cũng chả xong. Người ta muốn cái họ thấy là gì, nó sẽ là cái đấy ; dù chỉ thấy 1 phần sẽ thành thấy toàn thể qua sự nhào nặn của lời nói. Sao phải xoắn nhể :)) Dù thi thoảng cũng chột dạ kéo tay áo khi cảm thấy những ánh nhìn trợn tròn, xong, trong 1 khắc ngay sau đó tay áo lại được thả ra như cũ. Những ngày tiếp đó còn hồn nhiên đưa tay lên bịt mũi bịt mồm lúc phóng xe qua màn khói bụi. YOLO.

 Đó là diễn biến suy nghĩ bên trong, còn phản ứng từ bên ngoài dữ dội hơn nhiều. Người thân gần gũi chia ra làm 2 nhóm quá rõ ràng. Một là nhiệt liệt ủng hộ -  "Vui mà, thay đổi một chút cũng tốt". Nhóm còn lại, cực lực phản đối -  "Nhìn kinh bỏ mẹ chả ra sao". Càng thân, thái cực ủng hộ/phản đối lại càng rõ rệt. Tuy nhiên, với trường hợp này thì nhóm phản đối đông áp đảo. Còn với người ngoài, là tò mò nhìn và đánh giá. Nhìn thì okê, phải mình mình cũng thế, thấy cái gì lạ là phải ngó ngó tí. Nhưng nhìn xong đánh giá, đó không phải là lựa chọn của mình. Đôi khi những phán xét "hồn nhiên" đó mới đau lòng làm sao. Cơ mà tự nhủ, có gan làm có gan chịu. Hay mà. Hehehe...

"Mắt đêm" chỉ là một hình vẽ trên tay mình. Một hình vẽ henna nhỏ nhỏ vui vẻ vô thưởng vô phạt, tuổi thọ cũng chỉ 2 tuần ngắn ngủi. Nhưng rõ ràng, nó đã tác động không ít đến 2 tuần tồn tại trên tay khổ chủ của mình. Mọi sự đổi thay dù lớn dù nhỏ sẽ đều gây nên những phản ứng như vậy đấy. Và chỉ những người thực sự quan tâm đến bạn mới có phản ứng mà thôi. Còn với đời, nó đã, đang và sẽ chỉ là những trò mua vui trong vài trống canh không hơn không kém. Vậy nên chả việc gì phải quan tâm đến số đông ấy làm gì, ở bên những người quan tâm đến bản thân mình, dù chỉ là một vài cá nhân ít ỏi, nhưng vậy đủ rồi.
  À mà quên, còn cái này nữa. "Don't judge a book by its cover", người đời cứ ra rả vậy, nhưng họ nói mà đâu có làm. Minh chứng ư? Ờ thì cái hình vẽ này nè, hehe. Gì thì gì, ấn tượng về ngoại hình vẫn là đầu tiên và khó có thể xóa nhòa ngay được. Thôi thì cứ ngó cái "cover" đi, oánh giá theo "cover" cũng được. Nhưng đừng quên mở cái "cover" ra mà ngó thêm vào bên trong (nếu có cơ hội)

Vậy đấy
Một hình vẽ trên tay
Thật nhiều ngày mở mắt

                                  Bài viết đáng lẽ ra được đăng vào ngày 13/12, xong lại thành 31
                                                                     Chuẩn bị cong đuôi phóng xe đi đàn đúm