Trang

Thứ Tư, 7 tháng 9, 2011

THIÊN TÁNG,hành trình vĩ đại của tình yêu

              ~~~~~~~~~~~~~~~~~THIÊN TÁNG~~~~~~~~~~~~~~~~~



 Hôm qua, trong buổi đêm tĩnh mịch không mưa của Hà Nội, tự nhiên có một giai điệu lọt vào tai của mình, thật nhẹ nhàng nhưng cũng cháy bỏng đầy tình cảm.
   "When the rain is blowing in your face, and the whole world is on your case. Could i offer you a warm embrace, to make you feel my love? Then nothing i wouldn't do... Go to the end of the world for you, to make you feel my love..." (có lẽ sai vài chỗ, nhưng hầu như là nghe đc vậy )
 Và, cũng tự dưng thôi, những câu hát ấy khiến tôi nhớ lại cuốn sách này, môt cuốn sách mà trong thời gian gần đây khiến mình có cảm hứng đọc trở lại, cuốn sách với cái tên ngắn và ấn tượng, Thiên Táng.

   Mở đầu của Thiên táng là câu chuyện về cuộc gặp gỡ kỳ lạ giữa tác giả Hân Nhiên với người đã kể lại cho cô câu chuyện mê hoặc này, người phụ nữ với vẻ ngoài đặc chất Tây tạng, nhưng lại có 1 cái tên rất Trung Quốc, Thư Văn. Thiên táng là câu chuyện về 30 năm cuộc đời của Thư Văn, khi bà đang ở mùa xuân tuổi trẻ thì chợt nhận tin sét đánh, người chồng rất đỗi thương yêu của mình, Khả Quân đã mất trong đợt gửi quân tiếp viện sang Tây Tạng. Không di vật, không giấy tờ, thậm chí chẳng rõ nguyên nhân cái chết, đó là một tin "khai tử" quá đỗi đau đớn.
  Dường như không tin vào những gì mình vừa nhận được, Thư Văn quyết định rời bỏ thành phố Tô Châu của mình để lên Tây Tạng, với niềm tin sắt đá rằng chồng mình vẫn còn sống và bà sẽ làm sáng tỏ mọi điều mập mờ kia. Và đó là khởi đầu của 1 chuyến hành trình mà tôi có thể nói rằng nó vĩ đại và cảm động đến khó tin...

   Có lẽ chỉ nên giới thiệu tới vậy bởi, còn gì phía sau, đó là việc các bạn có đọc cuốn sách hay không. Với tôi, tôi nghĩ là tại sao lại nói không với Thiên Táng. Nó thực sự đáng để đọc
   Mọi người biết không, khi nói về Tây Tạng, trước kia mình chỉ có khái niệm về 1 nơi gọi là Thánh địa Phật giáo với núi non hùng vĩ, rồi nóc nhà của thế giới. Rồi lớn thêm chút nữa, xem Ký sự Mekong và cũng chỉ biết tại sao lại gọi nơi đó là Khu tự trị, cũng như biết về cái bề nổi của Tây Tạng, những khu vực đã đc đổi mới sau khi ng Trung Quốc tiến vào cải cách. Hay nữa là 1 Tây Tạng với ngập tràn những kho báu phật giáo và Giống Chó Ngao tạng (Sư Ngao) qua chùm sách Mật mã Tây Tạng mà thôi. Còn,trong Thiên Táng, Tây Tạng hiện lên, dù không phải là hình ảnh sắc nét trong những thước phim tài liệu, nhưng lại là một thế giới cụ thể và chân thực. Tây Tạng thực sự là thiền viện khổng lồ, nơi mà toàn bộ những núi non mây mù ấy đều hợp lại trong  không khí phật giáo u tịch và tất cả những người dân Tây tạng đều là những phật tử.
   Nếu trong những phim ảnh báo chí, thì Tây tạng hiện lên, hoặc là giả chỉ có những bài ca ngợi sự đổi đời ở những thị trấn mới, hoặc thu hút hơn là giới thiệu một cách rất ư "câu khách" về những tập tục tàn bạo của người dân xứ sở này. Nhưng hơn như vậy, cuộc sống của người dân ở đó có được miêu tả kỹ trong cuốn sách. Ngòi bút của Hân Nhiên vẽ nên hình ảnh những người dân Tạng, dù còn nghèo khổ, mông muội, thậm chí hoang dã nhưng hiếu khách, mạnh mẽ và trân trọng cuộc sống đến đáng kinh ngạc. Mọi người sẽ còn biết là họ sống tự cung tự cấp như thế nào, làm những gì, sống và phân phối thực phẩm ra sao... và, đặc biệt là đức tin kỳ lạ của họ, thứ sức mạnh bao trùm lên tất cả, cũng như là điều dẫn lối chỉ đường ở trên cao kia rọi xuống.

   Nhưng, Thiên táng không đem lại những kiến thức đó một cách như phim tài liệu, mà nó lại được lồng vào một câu chuyện tình yêu.Một tình yêu đẹp và đầy niềm tin. Cùng với đó là sự tài tình của tác giả khi đưa vào sự băng hoại về quãng thời gian biến động khủng khiếp của Trung Quốc nữa. Đó là cái nhìn đa diện, chân thực để câu chuyện càng thêm thuyết phục đọc giả. Đừng ngại vì quá nhiều thông tin hay kiến thức lịch sử, những kiến thức đó sẽ đến trong câu chuyện rất tự nhiên và không hề dồn dập nặng nề (đó là cái tài của tác giả). Tất cả, cả những trang văn - sử của cuộc đời, cả hành trình đầy thiêng liêng ấy thực sự đã để lại nhiều suy nghĩ trong tôi.

   Về cái tên, Thiên táng, hay còn gọi là Điểu táng, là hình thức mai táng rất thiêng liêng của phật tử Tây tạng. Đó là khi người sau khi chết, được khâm liệm, tẩy uế và đem ra chặt nhỏ xác để làm mồi cho chim. Người Tây Tạng quan niệm Thiên táng là nghi lễ thiêng liêng, và nó thể hiện việc con người thực sự đã được siêu thoát về với cõi niết bàn *chi tiết hơn xin mời xem truyện* Còn, ẩn dưới cái tên của phong tục tưởng như vô cùng tàn bạo ấy lại là nhiều tình yêu lớn, là Thiên táng (chôn cất) 1 con người nhưng lại mở ra cơ hội sống cho rất nhiều sinh linh khác

   Cũng không thể không nói tới ngòi bút của Hân Nhiên, bà là nhà báo kiêm phát thanh viên nên văn phong rất gọn gàng, chính xác, giàu hình ành nhưng cũng rất tình cảm, và, đặc biệt chân thực, rất mộc. Thiên táng viết theo trình tự câu chuyện kể giữa Tác giả và nhân vật chính cùng câu chuyện kéo dài 20h đồng hồ từ trà quán đến tận trong phòng khách sạn.  Và xen giữa những chương truyện, là 3 phần đệm, 3 lời bạt, như những lúc nv dành cho mình khoảng lặng xúc động và cũng là nơi tác giả nối những cảm xúc trong câu chuyện lại với nhau. Bởi thế, cuốn sách không bị vùi vào lối kể lể dài dòng, cũng không bị kịch tính hóa và rất thuyết phục. Nó là lối viết khá lạ và khiến tôi thích, cũng làm cho mình không bị ngán khi đọc lại và dành thời gian để giới thiệu cuốn sách cho mọi người.

Hân Nhiên, tác giả cuốn sách từng là người làm cho chương trình phát thanh đêm khuya tên là Khinh phong dạ thoại, nơi bà đã lắng nghe, chia sẻ và cảm thông với những thính giả, đặc biệt là những người phụ nữ. Ở đó bà đã từng được nghe những tiếng lòng đè nén của không ít người, và cũng là cơ hội để bà gặp những số phận ấy. Thư Văn,nhân vật chính của Thiên Táng cũng đã đến với Hân Nhiên theo cách này, hay đúng hơn, là Hân Nhiên đã tìm đến với điều gọi là những dòng ký ức giản dị nhất để tạo nên Thiên Táng. Cuộc gặp mặt của 2 người là năm 1994, nhưng đến gần 10 năm sau đó, Thiên táng mới hoàn thành và được xuất bản. Đó, theo lời Hân Nhiên, như "rượu vang càng để lâu càng ngấu", bà đã dành đến ngần đó thời gian để học và hiểu hơn về những chi tiết trong câu chuyện của Thư Văn, cũng như để kiểm chứng lời của bà. Và cuốn sách thực sự đã được đón nhận sau đó
  Nói dông dài, tôi thực sự mong muốn mọi người dành chút thời gian cho Thiên táng. Trước hết là để thỏa trí tò mò về 1 xứ sở huyền thoại và kỳ bí Tây tạng cũng như cái tên Thiên táng *nó cụ thể là gì*, để thêm kiến thức cho mình. Để tìm về nghị lực, về tình yêu cuộc sống, về những con người đáng khâm phục. Và nếu làm hơn đượcc như vậy, là dành 1 chút suy nghĩ cho cuốn sách mà tôi thấy nó rất đáng giá .

  "Nhìn những đàn ngỗng trời đang sải cánh bay về quê hương xa xôi kia...
   Tôi nhìn ra xung quanh.Nơi đây vạn vật đang biến đổi
   Không những con chim thiêng,cũng không Thiên Táng..."
                                                       (Trích đoạn cuối cùng của Thiên Táng)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét